Tin tức

Tôi về bên Mẹ La Vang

Khi đặt chân đến Thánh địa Đức Mẹ La Vang, tôi cảm nhận được một không khí linh thiêng và bình an như chưa bao giờ có. Những cảm xúc dâng trào, hòa quyện giữa niềm tin và lòng thành kính, khiến tôi không khỏi xúc động.

La Vang không chỉ là một địa danh trong hành trình đời sống tâm linh của tôi, mà còn là quê hương tâm hồn, nơi mà mỗi người chúng ta đều có một người Mẹ để trở về.

Tôi về bên Mẹ La Vang

Sau hơn 3 tiếng khởi hành xe từ đà Nẵng đi La Vang, tôi như được trở về với tổ ấm của mình. Đại hội La Vang diễn ra rất long trọng, thu hút hàng ngàn tín đồ đến từ khắp nơi để hiệp thông cầu nguyện. Mọi người tại đây mang theo những ước vọng, niềm hy vọng và cả những nỗi niềm riêng, mong tìm gặp được sự an ủi và chở che từ Đức Mẹ. Trong không gian rộng lớn của thánh địa, tôi thấy rõ được tình yêu thương mà mỗi tín đồ dành cho Mẹ. Họ không ngại đường xa, vượt qua bao khó khăn để được đứng dưới chân Mẹ, lắng nghe tiếng lòng mình vang lên trong từng lời cầu nguyện.

Khi nhìn thấy tượng Đức Mẹ La Vang, lòng tôi lại trào dâng biết bao xúc cảm. Bức tượng với những đường nét quen thuộc, ánh mắt nhân từ, nụ cười hiền hòa ấy không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của tình mẹ bao la. Tôi không thể quên được ngày lần đầu tiên nhìn thấy tượng Mẹ. Mỗi lần đọc những bài thánh ca vang vọng khắp không gian, tôi cảm thấy như Mẹ đang dõi theo từng bước đi của chúng tôi, truyền tải những thông điệp yêu thương và hy vọng.

Đặc biệt, thời điểm tụ họp trong Đại hội, không khí trở nên càng linh thiêng hơn khi từng đoàn người cùng nhau chắp tay cầu nguyện. Những bài hát thánh ca vang lên như những nốt nhạc nối dài nhịp cầu kết nối giữa con người với Thiên Chúa, giữa những thế hệ trong đức tin. Tôi có thể cảm nhận được sự gắn kết và sức mạnh của niềm tin mà mỗi người trong chúng tôi đang dâng lên Đức Mẹ, như một ngọn đèn nhỏ trong màn đêm bí ẩn, tìm về ánh sáng từ Mẹ. 

Mỗi người đến La Vang đều mang trong mình những gánh nặng riêng. Có người đang cầu nguyện cho sức khỏe, có người cầu xin bình an cho gia đình, và cũng có những người chỉ đơn giản là muốn tìm một chốn nương náu để tâm hồn mình được bình yên. Bất chấp những lo toan của cuộc sống, khi bước vào Thánh địa, mọi phiền muộn dường như tan biến, chỉ còn lại lòng kính ngưỡng và biết ơn sâu sắc. Những giọt nước mắt của sự xúc động, niềm hạnh phúc và cả nỗi buồn của những cuộc đời lặn lội đều hòa quyện lại trong không gian thiêng liêng ấy.

Trong một khoảnh khắc, tôi lặng nhìn dòng người chen chúc dâng hoa, thắp nến và cầu nguyện dưới chân Đức Mẹ. Hình ảnh ấy thật đẹp và đầy cảm xúc, thể hiện tinh thần đoàn kết và sự sẻ chia trong cộng đồng. Tôi hiểu rằng, trong khoảnh khắc này, mọi người đều là một phần của nhau, là con cái của Mẹ La Vang. Mỗi người đều là một bông hoa tươi đẹp dâng lên Mẹ, mang theo những ước mơ, hy vọng và cả nỗi buồn của cuộc sống thường nhật.

Nơi đây không chỉ là điểm dừng chân tạm thời trong hành trình đức tin mà còn là nơi thắp sáng niềm hy vọng trong tim mỗi người. Tôi nghĩ về những câu chuyện của các tín đồ từ khắp nơi đã từng đến đây, những người đã có những trải nghiệm kỳ diệu hay những phép lạ mà Mẹ đã ban cho họ trong những năm tháng khó khăn. Họ như những ngọn đuốc sáng giữa đêm tối, mang theo câu chuyện đầy thử thách nhưng tràn đầy niềm tin để tiếp tục cuộc sống đầy ý nghĩa.

Cảm xúc dâng trào khi nghĩ về những khó khăn mà cộng đồng Công giáo Việt Nam đã trải qua. Đức Mẹ La Vang gắn liền với lịch sử đau thương của dân tộc, nơi mà Đức Mẹ hiện ra trong những lúc khó khăn nhất, như một biểu tượng của tình yêu và lòng kiên trì. Tôi hiểu giá trị sâu sắc của niềm tin, của sự kiên nhẫn và lòng trung thành với đức tin của người dân

zalo